时阔江空无片云,草枯木脱最愁人。
东风小作撩人意,已觉人间无奈春。
“时阔江空无片云”出自宋代项安世的《初春二首》,诗句共7个字,诗句拼音为:shí kuò jiāng kōng wú piàn yún,诗句平仄:平仄平平平仄平。
chū chūn èr shǒu
初春二首
shí kuò jiāng kōng wú piàn yún, cǎo kū mù tuō zuì chóu rén.
时阔江空无片云,草枯木脱最愁人。
dōng fēng xiǎo zuò liáo rén yì, yǐ jué rén jiān wú nài chūn.
东风小作撩人意,已觉人间无奈春。