jì mèng xié lǜ
寄孟协律
wǒ yǒu diào gǔ qì, bù qì xiàng lù qí.
我有吊古泣,不泣向路岐。
huī lèi sǎ mù tiān, dī zhe guì shù zhī.
挥泪洒暮天,滴著桂树枝。
bié hòu dōng jié zhì, lí xīn běi fēng chuī.
别后冬节至,离心北风吹。
zuò gū xuě fēi xī, quán luò shí qiáo shí.
坐孤雪扉夕,泉落石桥时。
bù jīng měng hǔ xiào, nán rǔ jūn zǐ cí.
不惊猛虎啸,难辱君子词。
yù chóu kōng jué lǎo, wú yǐ kān yuǎn chí.
欲酬空觉老,无以堪远持。
tiáo yáo yǐ jiǎo chuāng, wáng wū xuán qīng sī.
岧峣倚角窗,王屋悬清思。
“难辱君子词”出自唐代贾岛的《寄孟协律》,诗句共5个字,诗句拼音为:nán rǔ jūn zǐ cí,诗句平仄:平仄平仄平。