ruì hè xiān
瑞鹤仙
xìng yān jiāo shī bìn.
杏烟娇湿鬓。
guò dù ruò tīng zhōu, chǔ yī xiāng rùn.
过杜若汀洲,楚衣香润。
huí tóu cuì lóu jìn.
回头翠楼近。
zhǐ yuān yāng shā shàng, àn cáng chūn hèn.
指鸳鸯沙上,暗藏春恨。
guī biān yǐn yǐn.
归鞭隐隐。
biàn bù niàn fāng méng wèi wěn.
便不念、芳盟未稳。
zì xiāo shēng chuī luò yún dōng, zài shù gù yuán huā xìn.
自箫声、吹落云东,再数故园花信。
shuí wèn.
谁问。
tīng gē chuāng xià, yǐ yuè gōu lán, jiù jiā qīng jùn.
听歌窗罅,倚月钩阑,旧家轻俊。
fāng xīn yī cùn.
芳心一寸。
xiāng sī hòu, zǒng huī jǐn.
相思后,总灰尽。
nài chūn fēng duō shì, chuī huā yáo liǔ, yě bǎ yōu qíng huàn xǐng.
奈春风多事,吹花摇柳,也把幽情唤醒。
duì nán xī táo è fān hóng, yòu chéng shòu sǔn.
对南溪、桃萼翻红,又成瘦损。
“桃萼翻红”出自宋代史达祖的《瑞鹤仙》,诗句共4个字,诗句拼音为:táo è fān hóng,诗句平仄:平仄平平。