mǎn jiāng hóng
满江红
yī jū xiāng xīn, fù yǎo yǎo lù shā yān wěi.
一掬乡心,付杳杳、露莎烟苇。
lái xiāng bàn qī rán kè yǐng, xiè tā qióng guǐ.
来相伴、凄然客影,谢他穷鬼。
xīn lǜ jiù hóng chūn yòu lǎo, shǎo xuán lǎo bái rén shēng jǐ.
新绿旧红春又老,少玄老白人生几。
kuàng wú qíng shì gù dàng mó zhōng, diāo yīng wěi.
况无情、世故荡摩中,凋英伟。
cí chǎng bǐ, xíng qún yǐ.
词场笔,行群蚁。
zhàn chǎng zhòu, cáng qún jǐ.
战场胄,藏群虮。
wèn hé rú qīng zhòu, yǐ téng píng fěi.
问何如清昼,倚藤凭棐。
liú shuǐ qīng shān wū shàng xià, shù shū hú jiǔ chuán tóu wěi.
流水青山屋上下,束书壶酒船头尾。
rèn chuí xián dǒu dà yìn huáng jīn, kuáng zhōu yǐ.
任垂涎、斗大印黄金,狂周顗。
“世故荡摩中”出自宋代蒋捷的《满江红》,诗句共5个字,诗句拼音为:shì gù dàng mó zhōng,诗句平仄:仄仄仄平平。