jiàn gé fù
剑阁赋
xián yáng zhī nán, zhí wàng wǔ qiān lǐ, jiàn yún fēng zhī cuī wéi.
咸阳之南,直望五千里,见云峰之崔嵬。
qián yǒu jiàn gé héng duàn, yǐ qīng tiān ér zhōng kāi.
前有剑阁横断,倚青天而中开。
shàng zé sōng fēng xiāo sà sè jù, yǒu bā yuán xī xiāng āi.
上则松风萧飒瑟飓,有巴猿兮相哀。
páng zé fēi tuān zǒu hè, sǎ shí pēn gé, xiōng yǒng ér jīng léi.
旁则飞湍走壑,洒石喷阁,汹涌而惊雷。
sòng jiā rén xī cǐ qù, fù hé shí xī guī lái? wàng fū jūn xī ān jí, wǒ chén yín xī tàn xī.
送佳人兮此去,复何时兮归来?望夫君兮安极,我沉吟兮叹息。
shì cāng bō zhī dōng zhù, bēi bái rì zhī xī nì.
视沧波之东注,悲白日之西匿。
hóng bié yàn xī qiū shēng, yún chóu qín ér míng sè.
鸿别燕兮秋声,云愁秦而暝色。
ruò míng yuè chū yú jiàn gé xī, yǔ jūn liǎng xiāng duì jiǔ ér xiāng yì! xiāng tōng: xiàng
若明月出于剑阁兮,与君两乡对酒而相忆!(乡 通:向)
“咸阳之南”出自唐代李白的《剑阁赋》,诗句共4个字,诗句拼音为:xián yáng zhī nán,诗句平仄:平平平平。