hé wǔ bì dá yǐng tíng zá yǒng yùn
和武必达郢亭杂咏韵
jūn jiā huá wū yǐn sōng guān, mǎn hè qīng fēng liù yuè hán.
君家华屋隐松关,满壑清风六月寒。
bàn suì hú wéi màn péng zhuǎn, piān shī yóu jiě xī chūn lán.
半岁胡为漫蓬转,篇诗犹解惜春阑。
rén yán zhàn mǎ yīng dōng shǒu, wǒ yù yí wén xiàng běi shān.
人言占马应东首,我欲移文向北山。
shì wèn tí juān yuán dǐ shì, shū qíng zhōng rì quàn rén hái.
试问啼鹃缘底事,书情终日劝人还。
“书情终日劝人还”出自宋代廖行之的《和武必达郢亭杂咏韵》,诗句共7个字,诗句拼音为:shū qíng zhōng rì quàn rén hái,诗句平仄:平平平仄仄平平。